TIẾT ĐỘ
“Tiết độ” hay “tự chủ” là phẩm tính cuối trong chín phẩm tính của Thánh Linh (Ga-la-ti 5:22). Từ này có gốc từ tiếng Hy Lạp “enkrateia”, đề cập đến khả năng làm chủ ước muốn và đam mê của một người. Người Hy Lạp dùng từ này chỉ về một vị vua không để những sở thích của mình ảnh hưởng đến việc cai trị. Vua Sa-lô-môn dạy, “Người nào không chế ngự lòng mình, khác nào một cái thành đổ nát, không tường lũy” (Châm Ngôn 25:28 BTTHĐ).
Con người cũ có khuynh hướng không kiềm chế dục vọng (I Phi-e-rơ 4:1-4), nhưng con người mới phải biết tự chủ, kiểm soát các ham muốn và cám dỗ tình dục (Ga-la-ti 5:19). Vì tiết độ trái ngược với dục vọng xác thịt nên con dân Chúa không thể sống tiết độ nếu không nhờ Thánh Linh mà sống và bước theo Thánh Linh (Ga-la-ti 5:25). Khi chúng ta thật sự đầu phục Chúa, để Ngài cai trị trọn vẹn đời sống mình thì quyền năng của Đức Thánh Linh sẽ giúp chúng ta sống thể hiện phẩm chất tiết độ của Thánh Linh.
Kinh Thánh dạy chúng ta phải tiết độ trong nhiều lãnh vực, đặc biệt đề cập nhiều về tính nóng giận (Châm Ngôn 16:32), lời nói độc ác (Gia-cơ 3:2, 8-9), tình dục phóng đãng (I Tê-sa-lô-ni-ca 4:3-5). Và tiết độ cũng là phẩm tính cần thiết cho sự trưởng thành tâm linh (II Phi-e-rơ 1:5-8). Ước mong mỗi chúng ta đầu phục quyền năng Chúa Thánh Linh và sống tiết độ, tự chủ trước những ham muốn xác thịt, để chúng ta sống đắc thắng, ích lợi và làm sáng Danh Chúa.